"Đừng tỏ ra thiếu trân trọng đối với trái tim của người khác, và đừng coi trọng những ai xem thường trái tim bạn " - Mary Schmich
Sau ngày mẹ mất cách đây hai năm, tôi trở về nhà thu dọn những món đồ còn để lại của bà. Quần áo và giày dép, những cuốn sách với đầy những ghi chú ở cạnh trang, bộ đồ nghề nấu ăn đã cũ và những viên thuốc còn thừa. Một bộ bàn ghế, dụng cụ may, kim đan và chỉ. Và những thứ quan trọng nhất trong phần đời còn sống của bà, mà tôi đã không hề động đến: những bức ảnh, những lá thư, nhật ký và những tờ ghi chú. Mấy thứ chứa đựng cảm xúc này làm tim tôi rối lên cả vài tháng trời.
Những dòng thư ngọt ngất của cha tôi ở cái tuổi hai mươi mốt gửi cho mẹ ở bệnh viện, khi đó là lúc bà đang trong phòng hồi phục sau ca sinh nở ra cái đứa con duy nhất ... là tôi. Những dòng chữ được viết vụng về, thân yêu và dòng đáp lại ngắn gọn của mẹ ở phía dưới, chữ viết tay của bà vẫn gọn gàng như mọi khi.
Những bức thư từ người bạn trai cũ của bà, trước khi bà quen biết với bố (sao tôi luôn cho rằng bà không hề có ai trước bố nhỉ?). Và những tin nhắn đầy cảm xúc từ tôi, được gửi từ trại hè đến địa chỉ tôi thuộc nằm lòng kể từ khi lên ba. Những bức thư của tôi gửi đến Mozambique, nơi bố và mẹ tôi làm việc những năm 1980, và bưu thiếp từ những chuyến du lịch của tôi. Một vài phong thư từ con trai tôi, đứa cháu bà yêu nhất trần đời, đến mức khiến tôi ganh tị. Hay là tôi đã suy nghĩ như vậy.
Bà còn giữ tất cả chúng. Bảy mươi năm ký ức của bà được viết trên giấy, và thậm chí không biết mình từng viết nó. Và kể cả khi bà nhớ, thì cũng không có thể đọc chúng được do căn bệnh bà đang mắc phải. Nhưng khoảnh khắc tình cảm sâu sắc nhất trên tất cả vẫn đang chờ đợi: những lá thư mẹ gửi cho tôi-của-những-ngày-còn-thơ-bé. Những lá thư bà viết nhưng không bao giờ gửi đi. Tôi sẽ không bao giờ biết tại sao. Bà e sợ điều gì?
Tôi đọc những bức thư với gương mặt đẫm lệ, nước mắt chảy dài xuống cằm như hai con suối chảy xuống dưới đồi. Những lá thư thấm đẫm tình yêu, như một khu rừng lấp lánh ánh nắng vào một ngày hè nóng nực. Nó chứa đầy lòng trắc ẩn mà tôi đã không nhận thấy ở mẹ mình. Bà ấy giữ những lá thư này vì chúng rất quan trọng đối với bà ấy. Và bây giờ tôi biết bà yêu tôi. Luôn luôn là vậy.
Nhưng một phần nào đó trong cuộc đời tôi, tôi không chắc về việc bà ấy có muốn tôi không. Khi tôi còn bé, bà đối với tôi như tài sản của bà, như thể bà sở hữu tôi - cơ thể tôi, suy nghĩ của tôi, và cảm xúc của tôi. Và khi tôi lớn lên một chút, bà và tôi có những trận cãi vã, rồi làm tổn thương nhau với cố gắng bảo vệ đứa trẻ cô đơn và sợ hãi trong mỗi chúng tôi. Tôi mất rất lâu để hàn gắn và tha thứ cho mẹ. Đánh đổi cả một căn bệnh suy nhược để bà ấy phá bỏ bức tường hùng vĩ mà bà đã xây dựng xung quanh tâm hồn mình và nắm lấy tình yêu luôn cháy âm ỉ trong trái tim bà.
Tôi đã sống đủ lâu để học được rất nhiều về tâm lý con người; Tôi thậm chí đã chọn nó là nghề nghiệp của mình. Và rồi tôi thấy một lịch sử lặp lại: Phụ nữ như mẹ tôi truyền lại cho gia đình di sản của sự lạm dụng. Tại sao? Bởi vì họ không biết cách thay đổi nó, không dám, hoặc thiếu các nguồn lực hỗ trợ cần thiết để phá vỡ mô hình. Kết quả là, những thế hệ trẻ em mới lớn lên đau khổ, cảm thấy không được yêu thương. Và chấn thương tâm lý lại thành công tiếp tục ám ảnh thế hệ sau.
Nhưng sẽ không còn như thế nữa, bởi vì từ ngày hôm nay chúng ta đã biết nhiều điều hơn trước. Chúng ta không còn kỳ thị những người có vấn đề về cảm xúc và sức khỏe tâm thần. Chúng ta hiểu rằng trẻ em cũng phải chịu đựng sự lo âu và trầm uất - một điều gì đó trong thời thơ ấu “hạnh phúc” của tôi không thể nào tưởng tượng nổi lại xảy ra. Chúng ta đã không có những nhà tâm lý học trong trường học để giúp chúng ta hiểu được thực tế bị bóp méo của chính gia đình mình. Chúng ta cô đơn với nỗi đau của mình.
Đôi khi tôi ước tôi có thể gặp phiên bản trẻ hơn của chính mình và nói với cô ấy những gì tôi biết ngày hôm nay. Để giúp cô ấy và những thanh niên khác lặng lẽ đau khổ trong gia đình rối loạn của họ để nhìn thấy sự thật, giảm bớt nỗi đau của họ và khuyến khích họ tận hưởng cuộc sống của mình nhiều hơn. Tôi sẽ nói gì với chính tôi-của-những-ngày-xưa-ấy khi tôi có thể gặp cô ấy hôm nay?
Nó sẽ là:
Bạn không cô đơn.
Ký ức tồi tệ nhất thời thơ ấu và tuổi trẻ của tôi là cảm giác cô đơn. Tôi không thể nói cho ai biết về cuộc sống gia đình mình vì các bà mẹ được người ta tin tưởng là hình tượng được đúc nên bằng vàng ròng. Trên thực tế, tôi thậm chí đã nghĩ rằng cuộc sống của mình khá bình thường. Tôi ước rằng mình đã biết rằng không phải tất cả các bà mẹ đều tốt. Một số mắc bệnh và chiến đấu với quỷ dữ trong chính họ. Bên trong thâm tâm, họ không yêu bản thân mình, và họ không biết cách yêu con cái mình. Những đứa trẻ phải chịu đựng trong im lặng, giống như tôi … và giống như bạn.
Bạn ổn, không có gì “sai” với bạn cả.
Trong nhiều thập kỷ, tôi cảm thấy bối rối khi mẹ nói với tôi rằng tôi là người có vấn đề. Theo bà ấy, tôi không thể làm bất cứ điều gì đúng đắn, thậm chí không nhớ mọi thứ theo cách chúng thực sự xảy ra. Bà ấy nói với tôi rằng tôi có một “trí tưởng tượng sống động”, hay thậm chí gọi tôi là một “kẻ nói dối nhỏ bé” bởi vì những gì tôi nhớ chưa bao giờ diễn ra. Và tôi đã tin bà ấy - không thấy có gì lạ về việc tất cả mọi cảm nhận của tôi đều lộn xộn, vô tổ chức.
Vậy thì hãy để tôi nói điều này với bạn. Vấn đề không phải nằm ở bạn, vấn đề nằm ở người mẹ, và bà ấy thì không chấp nhận điều đó. Bà ấy điều khiển bạn bằng "chứng hay quên" độc hại nhằm làm bối rối cảm nhận của bạn và tạo ra nỗi nghi ngờ. Không cần biết bạn đã ưu tú thế nào ở trường học, nấu bữa tối cho gia đình, hay ở bên cạnh mẹ khi mẹ cần giúp đỡ về mặt cảm xúc, sẽ không có gì thay đổi được nhận thức của mẹ đối với bạn. Đừng cố gắng gây sự chú ý lên bà ấy nữa. Người bạn cần quan tâm nhất bây giờ chính là bản thân. Hãy là chính mình.
Bạn vừa đủ tốt như chính bạn thể hiện
Có phải bạn rất muốn được mẹ yêu thương và trân trọng không? Bạn có khát khao sự chấp thuận của bà, như tôi vậy? Có phải bạn cố gắng hết sức, nhưng dù cho bạn có làm gì , vẫn không bao giờ là đủ cả? Tôi có tin tốt và tin xấu. Tin xấu là điều này chẳng bao giờ thay đổi được. Còn tin tốt thì, bạn vừa đủ tốt rồi, vì vậy cho nên hãy ngừng cố gắng quá sức để chứng minh điều gì với mẹ mình. Điều đó không cần thiết.
Hãy tự bảo vệ mình
Tôi đã bị tổn thương vì mẹ tôi đè ép lên những áp lực liên tục trong suốt hầu hết cuộc đời trưởng thành của tôi. Ngay khi bà trở nên thân thương dịu ngọt, tôi sẽ làm bất cứ thứ gì vì bà. Tôi đã tin bà đã thay đổi, và rồi thất vọng hết lần này đến lần khác. Vậy nên bất cứ khi nào mẹ bạn đột nhiên trở nên dễ thương và vui vẻ với bạn, và rồi cuộc đời bạn như đang rạng rỡ hơn thì khoan, hãy nhớ rằng nó không hẳn là như thế. Không kéo dài lâu đâu, luôn luôn là như vậy. Đừng ngay lập tức chia sẻ những bí mật sâu thẳm nhất và cảm xúc sâu sắc nhất với bà ấy, bởi chúng là sẽ là điều chống lại bạn ngay sau vài tiếng tiếp theo. Hãy tận hưởng giây phút đó, nhưng hãy cảnh giác.
Đừng cố gắng thay đổi mẹ bạn
Tôi đã cố gắng lý luận với mẹ và giải thích cho bà những hành vi của bà đang làm với tôi là gì. Nhưng mỗi lần như vậy, bà sẽ cảm thấy sai lầm, phản ứng giận dữ và bắt đầu một cuộc đối đầu. Cuối cùng, bà đã thay đổi hành vi của mình, nhưng mãi đến sau này và vào thời điểm bất ngờ nhất từ trước đến nay.
Mẹ của bạn sẽ có bao giờ thay đổi? Có lẽ là không, vì vậy đừng lãng phí cuộc sống của bạn chờ đợi điều đó. Đó là cuộc sống và trách nhiệm của mẹ bạn, không phải của bạn. Tập trung vào việc cải thiện hành vi của chính bạn và sống một cuộc đời vui vẻ, trọn vẹn của chính bạn. Đây là cơ hội duy nhất mà mẹ bạn có thể làm theo sự dẫn dắt của bạn.
Lo lắng ít hơn và đánh giá cao cuộc sống của bạn
Bạn nên biết rằng sẽ ổn thôi nếu bạn sống hạnh phúc, bất kể mẹ bạn nói gì với bạn. Cuộc sống không có nghĩa là phải làm việc chăm chỉ 24/7 và đau khổ trong suốt quá trình, như mẹ tôi rầu rĩ tin tưởng. Luôn có chỗ cho niềm vui và sự hứng thú mỗi ngày. Hãy luôn nhớ điều đó.
Dưới đây là các hoạt động yêu thích của tôi để đối phó với những lo lắng và giúp giảm căng thẳng:
Luôn bận rộn với những gì bạn thích làm. Hãy hoạt động thể chất, đi đến phòng tập thể dục, đi tản bộ hoặc đi bộ đường dài, chơi trò chơi bên ngoài trời, bơi hoặc chạy. Chọn bài hát yêu thích của bạn và nhún nhảy. Hãy đàn hoặc ngân nga một bài hát yêu thích. Chơi một nhạc cụ nếu bạn có thể. Giải câu đố. Sử dụng kỹ thuật gõ, cùng với những lời khẳng định chống căng thẳng và chống lo lắng. Lập kế hoạch cho ngày hôm sau của bạn. Hạn chế sử dụng phương tiện truyền thông xã hội và Internet. Đừng xem tin tức. Sử dụng năng lực sáng tạo của bạn hoặc thưởng thức những sáng tạo của người khác.
Nghĩ cho chính mình
Lớn lên với những người mẹ khó tính hay chỉ trích, chúng ta gặp khó khăn trong việc tin tưởng chính mình. Nhưng niềm tin là thứ có thể học được. Nhắc nhở bản thân rằng bạn rất tốt theo cách bạn là - giỏi như (và tệ) như bất kỳ ai khác! Quan tâm ít hơn về những gì người khác có thể nghĩ hoặc nói. Yêu và tin tưởng bản thân để đưa ra quyết định của riêng bạn. Đừng lo sợ sự tự tin và đánh giá cao cuộc sống của bạn.
Có một mục tiêu và làm việc chăm chỉ để thực hiện nó
Hãy tự hỏi mình, bạn muốn cuộc sống của mình sẽ như thế nào sau năm năm nữa? Bạn có muốn làm việc với động vật, giúp đỡ mọi người, hoặc trở thành một nhà khoa học về tên lửa? Tìm hiểu những gì bạn thích, những gì làm cho bạn phấn khích và mang lại cho bạn một ý nghĩa của mục đích. Sau đó, tìm một nơi đào tạo hoặc tìm một công việc trong lĩnh vực đó, và đừng cho phép người khác can thiệp vào kế hoạch của bạn. Bắt đầu đầu tư vào tương lai của bạn đi.
Hãy giữ khoảng cách về mặt cảm xúc với mẹ bạn
Khoảng cách sẽ ngăn bạn khỏi sự tổn thương và giúp bạn tìm hiểu thêm về mẹ của bạn. Bạn có thể bắt đầu thấy rằng bà ấy dự đoán sự bất an, lo lắng và sợ hãi của chính mình vì bà ấy không biết rõ hơn. Thành thật mà nói, bà ấy không bao giờ thực sự trưởng thành. Cô gái nhỏ bé cô đơn, không được yêu thương bên trong bà vẫn đang điều khiển cuộc sống của bà. Giữ khoảng cách sẽ giúp bạn tránh bị mê hoặc bởi cảm xúc của mẹ và ngăn bà ấy ảnh hưởng đến bạn.
Học cách tin tưởng người khác
Bởi vì nếu bạn không tin tưởng bất cứ ai, bạn sẽ cô đơn. Bắt đầu mời mọi người vào cuộc sống của bạn. Có rất nhiều người đàn ông và phụ nữ tốt bụng ngoài kia. Điều đó nói rằng, hãy có tâm hơn khi chọn bạn bè (và đối tác) của bạn . Đừng phấn đấu trở thành một phần của đám đông phổ biến nhưng thay vào đó hãy tìm kiếm sự trung thực và lòng tốt ở những người khác. Hãy tìm một người có khả năng thực sự quan tâm đến bạn. Một nhà trị liệu có thể là một trong những người này.
Một số người may mắn có được cha mẹ đủ trưởng thành, người biết yêu thương con cái họ, và một số thì không. Một số người trong chúng ta có sức khỏe tốt hơn, và một số người có nhiều tiền hơn những người khác. Có rất nhiều điều trong cuộc sống, chúng ta không thể kiểm soát hoặc thay đổi. Chúng ta có những gì chúng ta hiện có, và có lẽ vì một lý do - sau tất cả, chúng ta sẽ là ai nếu ta không có những thách thức phải vượt qua? Nếu tất cả mọi thứ chúng ta muốn cho được phục vụ sẵn trên một cái dĩa vàng? Chúng ta sẽ không bao giờ trưởng thành và phát triển như con người. Chúng ta sẽ sống cuộc sống của sinh vật phù du mãi mãi, cứ ăn và bị ăn.
Vì vậy, theo định nghĩa, cuộc sống không dễ dàng hay công bằng. Và khi cô gái nhỏ trong tôi cảm thấy sợ hãi, tôi ôm cô ấy và nói: “Đừng lo lắng nhiều, tình yêu. Bạn sẽ ổn thôi, và cuộc sống của bạn sẽ đầy đủ. Bạn sẽ biến những thử thách thành những cuộc phiêu lưu, những điểm yếu thành điểm mạnh và học cách tìm thấy niềm vui ngay cả trong những thời điểm khó khăn. Bạn là một đứa trẻ tuyệt vời! Hãy vui vẻ, tò mò và tử tế như chính bạn là. Hãy chăm sóc bản thân."
Còn bạn, bạn nói gì với đứa trẻ bên trong của bạn?
Khuyến cáo quan trọng về bài đăng: Các bài đăng trên Compassion.vn được thực hiện bằng cách sử dụng nguồn lực cộng đồng (được dịch lại từ các nguồn khác nhau hoặc do chuyên gia cộng tác viết) - Compassion luôn nỗ lực cải thiện chất lượng nội dung (bằng cách tối ưu hóa quy trình tại hotro.compassion.vn) và nâng cao tính chuyên môn (bằng cách cộng tác với chuyên gia tại: www.compassion.vn/expert). Tuy nhiên người đọc cần tự kiểm chứng lại thông tin và đặc biệt các bài đăng không thể thay thế các giải pháp cần chuyên môn khác như trị liệu, tham vấn, coaching... (bạn có thể tham khảo danh sách từ Compassion: www.compassion.vn/booking).
Nguồn bài dịch: https://tinybuddha.com/blog/simple-truths-about-toxic-mothers-i-wish-i-knew-growing-up/
Người dịch: Hải Yến ; Người biên tập: Anh Đào Lê
Chuyên gia review: Đang review bởi chuyên gia: www.compassion.vn/expert
Hình thức dịch: Dịch & biên tập theo hình thức crowdsourcing tại www.compassion.vn/crowdsourcing - Cộng tác làm nội dung tại đây
コメント