top of page
Compassio 5.png
Compassio 3.png
Ảnh của tác giảHiếu Thuận Huỳnh

Buông Bỏ "Các Điều Kiện" Để Cảm Thấy Hạnh Phúc Hơn

Bài viết thuộc Category: Chuyên Gia Viết - Mục bài viết do chuyên gia, tác giả cộng tác với Compassion viết


Về Tác Giả Bài Viết:

Anh Huỳnh Hiếu Thuận
o Tốt nghiệp cử nhân tâm lý học, chuyên ngành tham vấn/trị liệu tâm lý tại trường ĐH KHXH&NV Saigon. Đang theo học thạc sĩ tâm lý học lâm sàng tại trường ĐH KHXH&NV Saigon (2019-2021)
o Hai năm kinh nghiệm tham vấn/trị liệu tâm lý cho thanh niên và người lớn tại trung tâm Tâm Lý Hồn Việt và một vài nơi khác
o Giảng viên thỉnh giảng môn “Giáo dục cảm xúc” tại trường ĐH Hutech Saigon

Tôi và bạn. Chúng ta đã từng chịu những tổn thương trong quá khứ, khiến ta tận trong sâu thẳm thấy mình là KHÔNG ỔN.


Tôi và bạn. Lẽ ra chúng ta đã quyết định kết liễu đời mình, dù bằng vô thức hay ý thức, dù trực tiếp hay gián tiếp, khi ta tự thấy mình KHÔNG ỔN, không có giá trị, không đáng được yêu thương, và không đáng sống.


Nhưng không. Tôi và bạn. Chúng ta đã chọn tiếp tục cuộc sống, bằng cách khoác lên mình lớp vỏ của cảm giác rằng ta ỔN, rằng ta có giá trị, ta giỏi, ta đáng yêu và xứng đáng được sống. Với sự giúp đỡ của... CÁC ĐIỀU KIỆN.


Video Với Giọng Đọc Của Tác Giả


Tôi và bạn. Chúng ta thấy mình ổn NẾU mình giỏi giang, đẹp đẽ, giàu có, thành công, tốt bụng, sống đạo đức, thánh thiện, được mọi người bu quanh tán tụng, được mọi người quý mến, yêu thương, vân vân và vân vân.


Như một sự nhấn mạnh thêm, tôi và bạn, chúng ta đôi lúc đòi hỏi mình phải luôn đứng nhất nhì trong mọi chuyện, hoặc chí ít là hơn được rất nhiều những kẻ khác.

Tôi và bạn. Chúng ta trở thành những kẻ cầu toàn vô độ.

Tôi và bạn. Chúng ta thức giấc mỗi sáng và ngày đêm CHIẾN ĐẤU vật vã để đạt thành các điều kiện. Để rồi ta thấy hạnh phúc rất ít ỏi trong bao tháng năm của cuộc đời này. Chỉ có mồ hôi và nước mắt là nhiều.

Tôi và bạn. Chúng ta, một ngày kia, thất bại trong nỗ lực giựt giành cho bản thân các điều kiện. Để rồi không đối diện nỗi với mình. Vết thương xưa tưởng đã là quá vãng, phút chốc hiển hiện, đeo bám không tha. Ta lại thấy mình CHẲNG ỔN như ta nghĩ.

Tôi và bạn. Suy sụp. Mệt mỏi rã rời. Chỉ muốn một giấc ngủ (hay một "giấc ngủ")... bình yên.


Tôi và bạn. Có những tháng ngày chỉ muốn lánh xa những chốn lao xao để tìm về nơi vắng vẻ, chỉ muốn náu thân trong những thú tiêu khiển qua ngày đoạn tháng. Ta đơn giản là không muốn làm gì cả. Để rồi ta lại chiến đấu vật vã với chính bản thân mình, vì mình đang ở một nơi quá xa với bản ngã lý tưởng.


Tôi và bạn. Có lúc cực kỳ căm ghét và oán hận các điều kiện mà ta đã tạo dựng nên. Trách sao nó cứ mãi ràng buộc, níu giữ cuộc đời ta ở cái chốn không mong muốn này. Để rồi dây trói càng siết chặt.


Tôi và bạn. Chúng ta quên mất rằng nếu ban đầu không có những điều kiện ấy, ta chẳng thể tin mình ỔN và xứng đáng để có động lực sống tiếp.


Tôi và bạn. Nếu được chọn lại, liệu sẽ chọn không cần đến sự bảo vệ ngày ấy chăng?


Tôi và bạn. Chúng ta đều khao khát một cuộc sống xứng đáng hơn, tốt đẹp hơn, và có ý nghĩa hơn. Chúng ta tự sâu trong lòng đều biết rõ nơi mình muốn đến, con người mình muốn trở thành, đời mình muốn sống. Chỉ là, ta cần lòng can đảm trút bỏ dần lớp bảo vệ của những điều kiện mà thôi.


Tôi và bạn. Điều chúng ta cần là ĐẶT LẠI CÁC ĐIỀU KIỆN. Là buông bỏ những điều kiện không cần thiết, là biết trân quý và biết ơn những điều kiện giản dị và sẵn có của đời sống này.

  • Thay vì nói, tôi chỉ ổn nếu tôi đứng nhất lớp; hãy nói, tôi cảm thấy ổn khi tôi được đi học.

  • Thay vì nói, tôi chỉ ổn nếu tôi làm việc thành công hơn và thăng tiến nhanh hơn tất cả mọi người; hãy nói với lòng mình, tôi cảm thấy ổn nếu tôi có một công việc để phụng sự mỗi ngày.

  • Thay vì nói, tôi chỉ ổn nếu tôi được mọi người công nhận và yêu mến; hãy tự nhủ, tôi cảm thấy ổn khi mỗi khoảnh khắc tôi dành sự thương yêu, cảm thông và trân trọng cho chính bản thân mình.


Tôi và bạn. Chúng ta có thể buông bỏ bớt các điều kiện để mở rộng bầu không khí trong lành cho cuộc sống của mình, để vươn tới những chân trời chưa-biết, để trải nghiệm, tận hưởng và bộc lộ kho báu bên trong mình, vốn nằm đó chờ bức tường lửa của nỗi sợ hãi được tắt xuống.


Tôi và bạn. Chúng ta có thể khởi đầu sự đổi thay bằng cách chấp nhận những gì đã qua và những gì đang có.


Tôi và bạn. Chúng ta chỉ có thể tới được nơi mình mong muốn nếu ngay lúc này ta chấp nhận được nơi mình đang đứng.


Sợi dây của quá khứ luôn có thể được bện lại, một khi chúng ta hiểu nó đã từng được bện như thế nào.


Chúc lành cho chúng ta!


 
Các Hoạt Động Do Tác Giả Khởi Tạo
228 lượt xem0 bình luận

Bài đăng gần đây

Xem tất cả

コメント


bottom of page