“Cảm giác hoang mang bối rối nhất mà chúng ta từng cảm thấy là khi cố gắng tự thuyết phục cái đầu mình tin vào điều mà bản thân trong tim ta biết là dối trá”
- Karen Moning
Thật là đau đớn và căng thẳng khi cảm thấy bạn đang sống trong sự dối trá. Như thể bạn đang che giấu đi mình thực sự cảm thấy như thế nào, buộc phải nói những điều bạn nghĩ người khác muốn nghe, và làm những điều bạn không thực sự muốn làm - chỉ bởi vì bạn nghĩ rằng mình được cho là nên làm như thế.
Nhưng thỉnh thoảng chúng ta không nhận ra mình đang làm việc này. Chúng ta chỉ biết rằng mình cảm thấy “sập nguồn”, hay cảm thấy có gì đó sai sai, và chúng ta không chắc làm sao để thay đổi nó.
Rõ ràng là nhiều người trong chúng ta đang phải đấu tranh với việc thực sự được là chính mình.
Ngay từ khi còn nhỏ, chúng ta được dạy phải ngoan ngoãn, nghe lời, và tránh “náo động” để hạ thấp “giọng nói” của chúng ta xuống, chỉ được làm theo lời được dạy bảo, và dừng mọi cuộc ăn vạ (hoặc là họ sẽ cho chúng ta khóc tiếp vì no đòn).
Và hầu hết chúng ta không có cơ hội để thúc đẩy hay theo đuổi sự tò mò hiếu kỳ của mình. Thay vào đó, chúng ta học tất cả những thứ giống với các bạn bè đồng trang lứa, tại cùng một thời điểm, và chúng ta sống một cuộc đời bị hủy hoại bởi chính cái việc thành thạo những điều này, cơ thể chúng ta không ngừng nghỉ miệt mài ngồi học hàng giờ liền và tâm trí chúng ta bị quá tải với những dữ kiện phải ghi nhớ nên chẳng còn khoảng trống nhỏ nhoi nào dành cho việc tự do suy nghĩ.
Để khiến cho những điều này càng thêm tệ hại, chúng ta học cách so sánh thành quả và tiến trình học của mình - mà thường đó là những thứ chúng ta thậm chí chẳng thực sự quan tâm đến - với mọi người xung quanh ta. Vì thế chúng ta học được rằng thể hiện ra sự thành công so với người khác thì quan trọng hơn là cảm nhận sự phấn khích và đủ đầy bên trong mình.
Đây là kinh nghiệm của tôi trong cả quá trình trưởng thành và những năm tháng khi hai mươi. Một người biết làm hài lòng người khác là kẻ luôn tìm cách chứng minh là tôi quan trọng, tôi có thể thay đổi để thích ứng như tắc kè hoa, và thường cảm thấy tê liệt khi phải đưa ra sự lựa chọn bởi vì tất cả những thứ tôi biết đó là mình cần gây ấn tượng với người khác.
Tôi chưa từng biết điều tôi thực sự nghĩ hay cảm nhận là gì bởi vì quá bận rộn bóp nghẹt tâm trí mình bằng những nỗi sợ và khiến cho các cảm xúc chết lặng trong lòng để phát triển một ít nhận thức về bản thân.
Điều này có nghĩa là tôi chẳng có chút khái niệm về điều mình thực sự cần là gì. Tôi chỉ biết mình không cảm thấy bản thân được nhìn nhận và lắng nghe. Tôi cảm thấy không ai thực sự hiểu tôi. Nhưng làm sao mà họ có thể hiểu trong khi thậm chí bản thân tôi còn không hiểu chính mình?
Tôi biết mình đã có nhiều tiến bộ với chuyện này trong nhiều năm qua, và tôi có một danh sách những lựa chọn khác thường dài hàng cây số để hỗ trợ điều đó, cũng như một số mối quan hệ đích thực, đầy mãn nguyện. Nhưng gần đây tôi nhận ra có vài lĩnh vực tôi bẻ cong con người thật của mình để cố gắng làm hài lòng người khác, và trong vài trường hợp tôi thậm chí không nhận ra mình đang làm điều đó.
Tôi không muốn trở thành loại người đi thỏa mãn ý kiến số đông hay để cho người khác ấn quyết lựa chọn của mình. Tôi không muốn phí hoài thậm chí một giây một phút nào để cố gắng làm vui lòng người khác thay vì làm những thứ khiến tôi thấy hài lòng.
Tôi muốn tự tạo nên luật lệ của riêng mình, sống theo các điều khoản của chính mình, táo bạo, hoang dại và tự do.
Điều này có nghĩa là tôi phải gọt bỏ đi tầng tầng lớp lớp sự sợ hãi, các quy định cứng nhắc và thành thật với điều mình tin là đúng đắn. Nhưng thật khó để làm điều này, bởi vì đôi lúc những lớp bọc này khá dày và nặng nề, hoặc là quá trong suốt đến nỗi chúng ta thậm chí chẳng nhận ra chúng ở đó.
Với điều này trong tâm trí, tôi quyết định tạo một bảng nhắc nhở về những điều thể hiện ra và những cảm giác để tôi được là chính mình để nhờ đó tôi có thể tham khảo lại bất cứ khi nào tôi thấy mình lạc lối.
Nếu bạn cũng coi trọng giá trị đích thực và sự tự do lên trên sự tuân thủ và được công nhận, có lẽ đây cũng là thứ hữu ích cho bạn.
Bạn biết bạn đang thực sự là chính mình khi:
1. Bạn thành thật với bản thân về điều mình nghĩ, cảm thấy, muốn và cần
Bạn hiểu ra rằng mình phải chân thật với chính mình trước khi bạn có thể chân thành với bất cứ ai khác. Điều này có nghĩa là bạn tạo không gian trong cuộc sống để kết nối với chính mình, có thể là thông qua thiền, viết nhật ký, hay dành thời gian gần gũi với thiên nhiên.
Điều này cũng có nghĩa là bạn đối diện với thực tại gai góc mà bạn có thể bị thôi thúc muốn tránh né. Bạn tự nhận thức được mình khi đối mặt với những lựa chọn khó khăn - như là có nên hay không rời khỏi một mối quan hệ mà bạn không cảm thấy đúng - mà nhờ thế bạn có thể chạm được đến gốc rễ nỗi sợ của mình.
Bạn có thể không luôn luôn làm điều này ngay được, hay dễ dàng, nhưng bạn sẵn sàng hỏi chính mình những câu hỏi khó nhằn mà hầu hết chúng ta dành cả cuộc đời để tránh né như là: Tại sao tôi đang làm điều này? Tôi đang nhận được gì từ điều này? Và điều gì sẽ phục vụ tôi tốt hơn?
2. Bạn tự do chia sẻ suy nghĩ và cảm giác của mình
Thậm chí nếu bạn sợ bị phán xét hay bị ép buộc phải nói dối chỉ nhằm giữ sự yên bình, bạn vẫn tự thúc đẩy mình phải nói ra khi bạn có thứ gì đó cần được nói.
Và bạn từ chối phải kìm nén cảm giác của mình xuống chỉ để làm cho người khác thấy thoải mái. Bạn sẵn sàng nhận rủi ro cảm thấy bị tổn thương và xấu hổ bởi vì bạn biết cảm giác của mình là được phép, và chia sẻ nó là chìa khóa chữa lành điều đang gây thương tổn và sửa chữa những gì không còn hiệu quả.
3. Bạn tôn trọng các nhu cầu của mình và nói không với những yêu cầu mâu thuẫn với chúng
Bạn biết rằng mình cần cảm thấy cân bằng về thể chất, tinh thần lẫn cảm xúc, và bạn ưu tiên những điều đó, thậm chí nếu điều này có nghĩa phải nói không với người khác.
Chắc chắn rồi, đôi lúc bạn có thể cho đi hết mình, nhưng bạn hiểu không phải là ích kỷ khi tôn trọng nhu cầu của mình và đặt ưu tiên cho chúng.
Bạn cũng biết rằng các nhu cầu của mình không buộc phải giống như người khác. Sẽ không liên quan đến bạn nếu người khác có thể hoạt động theo chế độ chỉ ngủ bốn tiếng, làm việc suốt ngày, hay thu xếp lịch trình của mình cho các mối quan hệ xã hội. Bạn làm điều đúng cho bản thân và chăm lo tốt cho chính mình bởi vì bạn nhận ra mình là người duy nhất có thể làm việc đó.
4. Có người thích bạn, có người không thích, và bạn đều thấy ổn với điều đó
Dù cho có lúc bạn ước mình có thể làm hài lòng tất cả mọi người - bởi vì khi được sự công nhận sẽ có cảm giác an toàn hơn là bị phủ nhận - nhưng bạn cũng hiểu rằng có người không thích mình cũng là điều tự nhiên.
Điều này không có nghĩa là bạn bào chữa cho hành vi thô lỗ và thiếu tôn trọng chỉ bởi vì bạn đang là chính mình. Nó chỉ có nghĩa là bạn biết mình không cần chiều lòng tất cả mọi người; bạn thà bị ghét bỏ vì con người thực sự của mình hơn là được quý mến vì con người mà mình không phải; và bạn hiểu cách duy nhất để tìm thấy “bộ lạc" của mình là loại bỏ những người thuộc "bộ lạc" khác.
5. Bạn kết thân với những người tôn trọng và hỗ trợ bạn vì chính con người bạn
Bạn hiểu những người xung quanh có thể gây ảnh hưởng lên bạn, vì thế bạn chọn giao du với những người tôn trọng và hỗ trợ bạn, khuyến khích bạn tiếp tục chân thật với chính mình.
Bạn có thể có những người trong cuộc đời mà họ không làm được những điều này với bạn, nhưng nếu bạn tách mình ra, bạn hiểu được những vấn đề của họ với bạn thì chỉ là vấn đề của họ mà thôi. Và bạn thiết lập ranh giới để họ không thể tác động vào trong suy nghĩ của bạn và thuyết phục bạn tin rằng có điều gì đó không ổn với bản thân hay với lựa chọn của bạn.
6. Bạn tập trung vào giá trị của chính mình hơn là điều xã hội chấp nhận
Bạn đã đọc kịch bản cuộc một cuộc đời được xã hội chấp nhận - đó là leo lên các cấp bậc thăng tiến trong công ty, có một đám cưới hoành tráng, mua một ngôi nhà lớn, và sinh vài đứa con - nhưng bạn đã từng nghiêm túc đặt câu hỏi đây có phải là điều đúng đắn dành cho bạn. Có thể đây đúng là điều dành cho bạn, và bạn đi theo lộ trình này bởi vì kế hoạch này trùng khớp với những giá trị của chính bạn, chứ không phải do đó là điều bạn cho rằng mình nên làm.
Bạn biết các giá trị của mình là la bàn cho cuộc đời, và chúng thay đổi theo thời gian. Vì thế bạn thường xuyên tự kiểm tra lại với chính mình để chắc chắn mình đang sống một cuộc đời không chỉ trông có vẻ ổn ở vẻ bên ngoài mà còn thấy tốt đẹp ngay tận sâu trong trái tim.
7. Bạn lắng nghe trực giác và tin rằng mình biết điều gì là tốt nhất cho bản thân
Bạn không chỉ nghe giọng nói bên trong vang lên rằng ”Không, điều đó không phải dành cho bạn”, mà bạn tin tưởng vào tiếng nói đó. Bởi vì bạn đã dành nhiều thời gian học cách phân biệt giữa đâu là giọng nói của sự thật và đâu là giọng nói của nỗi sợ, bạn nhận ra sự khác biệt giữa việc kìm nén bản thân và chờ đợi điều cảm thấy đúng đắn.
Bạn có thể không phải lúc nào cũng phân biệt được ngay lập tức, và bạn có thể thỉnh thoảng bị lung lay bởi người có ý tốt muốn bảo vệ bạn khỏi những rủi ro khi có những suy nghĩ quá khác lạ. Nhưng cuối cùng, bạn lờ đi tiếng nói đó và chỉ lắng nghe giọng nói thực sự biết điều gì tốt nhất cho mình.
8. Bạn làm điều mình thấy đúng với bản thân, thậm chí ngay cả khi mất đi sự công nhận của những người xung quanh
Không chỉ bạn tin tưởng rằng mình biết điều gì là tốt nhất cho chính mình, mà bạn còn thực hiện điều đó. Cho dù đó không phải là lựa chọn phổ biến. Thậm chí người ta nghi ngờ phán đoán, tầm nhìn và sự tỉnh táo của bạn. Bạn nhận ra không ai khác sống thay cho cuộc đời bạn, và không ai khác phải sống với hậu quả từ những lựa chọn của bạn, vì thế bạn tự gánh vác cuộc sống của mình và để cái gì tới thì tới khi đề cập tới quan niệm của công chúng.
Điều này không nhất thiết có nghĩa là bạn phải có được mọi thứ bạn muốn trong cuộc sống. Nó chỉ có nghĩa là bạn nghe nhịp điệu của tiếng trống trong trái tim mình, thậm chí nó im ắng giống như tiếng còi huýt gọi chó đối với người khác, và bạn cứ “diễu hành” theo nó - có thể chậm chạp hay kỳ cục nhưng vẫn tự tin giương cao lá cờ khác biệt của mình.
9. Bạn cho phép bản thân thay đổi nếu bạn nhận ra mình đã chọn lựa điều không phù hợp với chính mình
Bạn có thể cảm thấy xấu hổ khi thừa nhận mình đang thay đổi phương hướng, nhưng vẫn làm dù bất cứ giá nào bởi vì bạn thà bị phán xét còn hơn chấp nhận thực tế trước mắt rõ ràng là không đúng với mình.
Có phải chăng đó là một bước chuyển mà bạn nhận ra việc mình đã làm vì những lý do sai lầm, một công việc không như bạn mong đợi, hay một cam kết bạn biết mình không thể thực hiện trong nhận thức tốt đẹp, bạn lấy can đảm để nói rằng ”Điều này không đúng, vì vậy tôi sẽ thay đổi theo hướng khác”
10. Bạn cho phép bản thân phát triển và lột xác để trưởng thành
Đây có khả năng là việc khó khăn nhất trong tất cả bởi vì nó không chỉ yêu cầu bạn trở nên thành thật với chính mình, mà còn đòi hỏi bạn hãy buông bỏ để tiến lên. Khi bạn nhận ra điều gì đã trải qua hết tiến trình của chính nó và đủ dũng cảm để cho nó một kết thúc, mặc dù bạn vẫn chưa biết tiếp theo cái gì sẽ tới. Dẫu cho ta cảm thấy khoảng trống thật tối tăm và đáng sợ.
Nhưng bạn, chính bạn sẽ nhận thấy rằng khoảng trống đó cũng có thể thật tươi sáng và phấn khởi. Không gian trống đó không phải luôn luôn là điều tệ hại bởi vì nó đang sản sinh ra nền tảng cho những khả năng mới - cho sự đủ đầy, hào hứng, đam mê và niềm vui. Và bạn thấy thú vị hơn khi thấy mình có thể trở thành ai và mình có thể làm được điều gì khác hơn là héo úa tàn tạ mãi mãi trong một cuộc sống ổn định mà ngay hiện tại bạn cảm thấy như cuộc đời của ai đó khác chẳng phải là của mình.
Cũng như tất cả mọi thứ trong cuộc sống, mỗi chúng ta đều có lúc này lúc khác. Mỗi một người trong chúng ta đều sống trong một vùng không rõ ràng, vì vậy kỳ lạ bạn làm được những việc này, vào những lúc này, và rất có thể chẳng bao giờ hoàn hảo. Bạn có thể đi qua những giai đoạn mà lúc đó bạn chỉ làm được một số ít những việc trên hay thậm chí không được một điều nào trong số này, mà cũng không nhận ra mình đã và đang bị trượt dài.
Đó là cách thức mọi chuyện diễn ra với tôi. Tôi đã trải qua các giai đoạn những khi tôi cảm thấy hoàn toàn chân thật với chính mình và những lúc khác lại lạc lối hoang mang. Tôi đã có những lúc cảm thấy như bị áp đảo bởi mâu thuẫn giữa mong muốn, nhu cầu và niềm tin - của chính tôi và của người khác - đến nỗi tôi bị “sập nguồn” và mất kết nối với bản thân.
Điều đó xảy đến cho tất cả chúng ta. Và không sao cả. Điều quan trọng là chúng ta tiếp tục giữ sự an ổn điềm tĩnh với bản thân và cuối cùng hỏi chính mình những câu hỏi khó quyết định cuộc sống ta hướng tới: Mình đang che giấu điều gì? Mình đang nói dối điều gì? Và sự thật gì sẽ giải thoát mình?
Bài đăng liên quan hoặc cùng chủ đề
Hoạt Động Liên Quan Đến Bài Viết
Sẽ đến lúc nào đó trong đời chúng ta sẽ chạm tới ngưỡng khủng hoảng bản sắc cá nhân. Bạn sẽ đứng trước câu hỏi lớn của cuộc đời:
Bây giờ tôi có phải là tôi không?
Nếu tôi không phải là tôi thì tôi là ai?
Nếu bạn đang ở ngay chính giai đoạn bị thách thức bởi những câu hỏi này thì xin chúc mừng bạn: Bạn đã khởi động hành trình chuyển hóa bản thân. Bạn đang khát khao tìm hiểu mình, muốn thay đổi phát triển bản thân, quyết tâm trở thành phiên bản mới phát tốt đẹp hơn của chính mình.
Bạn không lẻ loi đơn độc trong thách thức này vì đây là khát vọng cháy bỏng của tất cả mọi người - BECOMING ME. Hãy đến cùng Compassion và những bạn đồng hành cùng chung mục đích này trong chương trình workshop “Becoming Me - Hành Trình Trở Thành Chính Mình“
Người dịch: Anh Đào Lê ; Người biên tập: Trang
Chuyên gia review: Đang review bởi chuyên gia: www.compassion.vn/expert
Hình thức dịch: Dịch & biên tập theo hình thức crowdsourcing tại www.compassion.vn/crowdsourcing - Cộng tác làm nội dung tại đây
Comments